Có quá nhiều thứ ở đời, mà lựa chọn thì chẳng có nhiêu
Anh chỉ cho em nỗi vui, còn lo nhớ anh bỏ ví tiêu
Đếm ngày anh có được em, buồn một nỗi là chẳng có nhiều
Bởi em là cành hoa dại, anh - mảnh đất chẳng có phì nhiêu
Em muốn lên chín tầng mây, mà chân anh quá đỗi sình lầy
Người ta xứng đôi vừa lứa, riêng chuyện tình ta cứ mãi còm gầy
Em muốn có sự nể phục, anh chỉ sợ người đời khinh thây
Nhạc anh toàn ôm mơ tưởng, tại toàn viết trên tận khóm mây
Nhiều lần ta suýt bỏ nhau, vì gã mơ đời lắm cơ cực
Ngân phiếu mà anh hay tiêu, chỉ có toàn là giấy và mực
Ngày ngày còm lưng cặm cụi, tối về nhà gom được mớ tức
Người đời khuyên em bỏ anh, nhìn cảnh sao thấy mà cực
Có khi lòng buông thả theo đê mê
Thiếu em tình ta buồn nay thêm đắng
Em à
Giấc mơ tàn ôm trọn màu men say
Trái tim này úa giọt sầu cay cay
Giấc buồn kéo mất nàng mơ
Thật tâm anh cũng thấy buồn, cũng chỉ mong dăm ngày hoan ca
Chỉ mong thấy em sung sướng, luôn mỉm cười mỗi khi tan ca
Mong niềm vui em cho ra, anh đủ sức để hoàn trả
Mong khoảng bình yên ở đời, ta dạy nhau điệu nhảy salsa
Chiều về rực trên quán nhỏ khói hương tình rực lên sáng tỏ
Anh ôm cho nàng câu hát dù biết điên em đừng báng bổ
Dẫu biết thân anh hữu hạn hay cuộc đời anh có sang trang
Anh cũng đếch mong điều đó buộc tim mình với cái giang giang
Anh lo đời anh khốn khó nhưng đường tim em mới là trắc trở
Anh say men tình ngơ ngác gã điên tình như đang tắc thở
Vắng em lòng buồn xơ xác anh ôm chiều sầu như lão Hạc
Chỉ em mới chịu được anh cả biển tình này chẳng ai khác
Có khi lòng buông thả theo đê mê
Thiếu em tình ta buồn nay thêm đắng
Em à
Giấc mơ tàn ôm trọn màu men say
Trái tim này úa giọt sầu cay cay
Giấc buồn kéo mất nàng mơ
Và say thêm đi, dối tim mình làm gì
Chuyện quên em đi khó hơn cả giết mình
Em à! Giấc say của anh
Nắng qua rọi khung cửa tỉnh cơn mơ
Khói bay trùng căn phòng mùi cay cay
Say mèm giấc mơ tình ái
Nắng qua rọi khung cửa tỉnh cơn mơ
Khói bay trùng căn phòng mùi cay cay
Say mèm giấc mơ tình ái